Mục lục
- Hãy đón nhận cuộc sống với nhiều hạnh phúc hơn
- Kinh nghiệm của tôi với tư cách nhà tâm lý học
Trong một thế giới nơi tiếng ồn và những nghĩa vụ dường như điều khiển từng bước chân của chúng ta, việc tìm ra con đường dẫn đến một cuộc sống thực sự tự do có thể cảm thấy như một cuộc tìm kiếm vô tận.
Tuy nhiên, ở trung tâm của hành trình này, tồn tại khả năng biến đổi khi ta ôm lấy từng khoảnh khắc với một góc nhìn nhẹ nhàng và vui tươi hơn.
"Sống tự do: nghệ thuật tận hưởng cuộc sống trọn vẹn" là một lời mời gọi khám phá lại phép màu của những điều thường nhật, thông qua các thực hành và suy ngẫm dẫn dắt chúng ta đến một sự tồn tại đầy đủ và thỏa mãn hơn.
Là một nhà tâm lý học, tôi đã có đặc ân đồng hành cùng nhiều người trong quá trình tự nhận thức và phát triển bản thân.
Hãy đón nhận cuộc sống với nhiều hạnh phúc hơn
"Tôi có nên nhảy xuống vực thẳm hay thưởng thức một tách cà phê?" Albert Camus tự hỏi, khiến tôi mỉm cười mỗi sáng khi nhấm nháp ly cà phê của mình.
Câu nói đó gửi đến chúng ta một cái nháy mắt mỉa mai về sự tồn tại và lựa chọn ôm lấy nó với niềm hứng khởi.
Bị mắc kẹt trong những điều nhỏ nhặt hàng ngày, đôi khi chúng ta quên không nên quá nghiêm trọng với cuộc sống.
Chúng ta lạc lối trong những chi tiết, mơ về sự vĩ đại và được công nhận, mà quên rằng mình đang ở giữa một trò chơi vũ trụ.
Dù có những lúc tôi quá nghiêm túc với bản thân, tôi vẫn thích giữ cho mình sự nhẹ nhàng.
Quá nghiêm trọng với mọi chuyện có thể gây ra những cơn đau khổ thật sự.
Một vòng xoáy khủng hoảng bắt đầu khi ta nghĩ rằng mình chưa đạt được mục tiêu cuộc đời.
Hệ thống kích hoạt lưới (RAS) chiếu sáng những khuyết điểm của chúng ta như thể đó là điều duy nhất có thể nhìn thấy, khiến ta cảm thấy cô đơn trước nguy hiểm mà không có nơi trú ẩn nào trong tầm mắt.
Tâm trí chúng ta lừa dối khiến ta tin rằng mình sẽ luôn bất mãn. Ngay cả trong hoàn cảnh lý tưởng, ta vẫn cảm nhận gánh nặng của thế giới trên vai.
Nếu bạn ám ảnh về sự hoàn hảo và mọi thứ dường như suôn sẻ, cuối cùng bạn sẽ trở thành tù nhân của chính những yêu cầu của mình.
(Đó là bạn đã tự giăng bẫy!) Cần phải liên tục nuôi dưỡng cái tôi đói khát bằng cách cho ăn và bảo vệ hình ảnh mong manh của nó trước mọi mối đe dọa.
Còn nếu bạn quyết định buông bỏ tất cả và nhận ra rằng khoảnh khắc này là điều duy nhất quan trọng? Nếu đây thực sự là điều cốt yếu thì sao?
Lúc đó bạn sẽ khám phá ra sự hài hước của cuộc sống.
Mọi thứ trở nên dễ chịu và nhẹ nhàng như bọt cà phê trong một cuộc gặp gỡ tình cờ.
Chỉ riêng trải nghiệm sống đã nên làm ta tràn đầy ngạc nhiên và niềm vui.
Bạn tiếp tục tiến bước chỉ vì vậy; thái độ này xua tan nỗi sợ hãi và bất an cùng với những mục tiêu giả tạo và tham vọng trống rỗng, làm im lặng cái tôi phiền toái đó mãi mãi.
Và bạn biết không? Giảm nhẹ góc nhìn giúp bạn tự do theo đuổi điều mình thực sự mong muốn.
Bởi vì trước khi nhận ra, tất cả chúng ta sẽ rời khỏi thế giới này
Vậy thì điểm mấu chốt là gì khi sống như thể ta đã ở điểm đó? Tại sao phải chấp nhận ít hơn khi bạn có thể sống một cuộc đời trọn vẹn?
Có lẽ tìm được sự cân bằng giữa suy ngẫm về tương lai xa xôi trong khi tận hưởng hiện tại chính là chìa khóa để nhắc nhở chúng ta về sự tồn tại ngắn ngủi của mình trên hành trình xuyên vũ trụ này.
Kinh nghiệm của tôi với tư cách nhà tâm lý học
Trong sự nghiệp nhà tâm lý học, tôi đã có đặc ân gặp gỡ những người đã dạy tôi nhiều điều như tôi hy vọng đã dạy họ. Một trong những câu chuyện đó, vẫn in đậm trong ký ức tôi, là về Marta (tên giả để bảo vệ quyền riêng tư), một bệnh nhân đã khám phá nghệ thuật sống nhẹ nhàng.
Marta đến gặp tôi trong trạng thái mệt mỏi vì gánh nặng trách nhiệm. Cuộc sống cô đầy ắp những "nên": nên làm việc nhiều giờ hơn, nên làm mẹ tốt hơn, nên tập thể dục nhiều hơn... Danh sách dài vô tận. Trong các buổi trị liệu, Marta học cách đặt câu hỏi về những "nên" đó và định nghĩa lại ưu tiên dựa trên điều thực sự làm cô hạnh phúc.
Một ngày nọ, cô chia sẻ với tôi một khoảnh khắc đã thay đổi góc nhìn của mình. Khi đang chạy bộ trong công viên cố gắng hoàn thành chỉ tiêu tập luyện hàng ngày (một "nên" khác), cô đột ngột dừng lại khi nhận thấy ánh nắng xuyên qua tán lá cây.
Ngay lúc đó cô quyết định ngồi xuống trên bãi cỏ và đơn giản tận hưởng khoảnh khắc. Cô thú nhận rằng không nhớ lần cuối cùng mình cho phép bản thân làm điều đó mà không cảm thấy tội lỗi vì "lãng phí thời gian".
Đó là bước ngoặt đối với Marta. Cô bắt đầu thực hiện những thay đổi nhỏ trong cuộc sống: dành thời gian mỗi ngày để làm điều mình thật sự thích, học cách nói không mà không cảm thấy tội lỗi, và trên hết, để dành chỗ cho những khoảnh khắc tận hưởng và vẻ đẹp tự phát.
Qua câu chuyện của Marta, tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sống nhẹ nhàng. Không cần phải mang theo tất cả kỳ vọng và áp lực bên ngoài; chúng ta có thể chọn những gì mang theo trong ba lô cảm xúc và những gì để lại phía sau. Sống nhẹ không có nghĩa là vô trách nhiệm hay cẩu thả với nghĩa vụ; mà là dành chỗ cho niềm vui và sự thoải mái giản đơn trong ngày thường.
Sự biến đổi của Marta là minh chứng mạnh mẽ cho tác động tích cực mà việc đơn giản hóa cuộc sống có thể mang lại cho sức khỏe tinh thần của chúng ta. Nó nhắc nhở rằng tận hưởng cuộc sống trọn vẹn là một nghệ thuật; một nghệ thuật mà tất cả chúng ta đều có thể học nếu sẵn lòng buông bỏ gánh nặng không cần thiết ngăn cản ta bay cao.
Tôi mời tất cả độc giả suy ngẫm về điều này: Những "nên" nào đang đè nặng lên bạn? Bạn có thể bắt đầu sống nhẹ nhàng và trọn vẹn hơn ngay từ hôm nay như thế nào?
Hãy luôn nhớ tìm kiếm những khoảnh khắc đơn giản nhưng sâu sắc; rốt cuộc chính chúng mới là thứ mang lại màu sắc và hương vị thật sự cho sự tồn tại của chúng ta.
Đăng ký nhận tử vi hàng tuần miễn phí
Bạch Dương Bảo Bình Bọ Cạp Cự Giải Kim Ngưu Ma Kết Nhân Mã Song Ngư Song Tử Sư Tử Thiên Bình Xử Nữ